Bích Khê

Nghê Thường

Ô trời hôm nay sao mà xanh !
Ngọc trăng xây vàng trên muôn cành,
Nhung mây tê ngời sao kim cương,
Dạ lan tê ngời say men hương;

Lầu ai ánh gì như lưu ly ?
Nụ cười ai trắng như hoa lê ?
Thủy tinh ai để lòng gương hồ ?
Không gian xa cừ hay san hô ?

Đêm ôm hồn tôi chơi phiêu diêu
Bắt gặp nàng thơ diện yêu kiều;
Man mác cho nên nhớ chị Hằng:
Hai tôi nhịp nhàng lên cung trăng...

là ngọc thạch hay trân châu ?
Mã não hay là hổ phách đây ?
-- Cung thiềm vắt vẻo cài lên mây,
Tiên nữ ra chào, tình ngây ngây...

Nầy ! muôn ngọc nữ ngớp y thường
Tóc quyện bay mùi tô hợp hương --
Uốn mình say lượn sóng xiêm nghê;
Khúc Phụng cầu hoàng sôi đê mê...

Diễm lệ, Hằng Nga bước xuống đền:
Điệu ca thần diệu vẳng đưa lên...
-- Chúng tôi lạc giữa mộng như ngà
Ngỡ vướng vào muôn tơ lụa sa...

... Hai tôi vừa ghé bến sông Ngân:
Ô ! nàng Xuân Hương ngực để trần
Ngâm bài "Vấn nguyệt" tiếng trong ngần
Nhìn xuống nhân gian cười như điên.

Được bạn: Hoa tim đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nghê Thường"